TOEIC Listening là một phần thi quan trọng trong kỳ thi TOEIC, chiếm 495 điểm trên tổng số 990. Mặc dù nhiều thí sinh thường cho rằng phần nghe dễ hơn phần đọc, nhưng thực tế, đây lại là phần khiến không ít người “trượt dốc” vì những lỗi sai rất cơ bản. Dưới áp lực về thời gian, tốc độ nói của người bản xứ, và sự đánh lừa trong các phương án trả lời, bạn rất dễ đánh mất điểm nếu không chuẩn bị đúng cách.
Dưới đây là 5 lỗi sai phổ biến nhất trong phần thi TOEIC Listening – và quan trọng hơn, là cách bạn có thể khắc phục triệt để để cải thiện điểm số của mình.
Đây là lỗi sai cơ bản nhưng rất phổ biến. Nhiều bạn học chăm chú nghe từng từ một và cố gắng hiểu từng từ đó, dẫn đến mất thông tin trọng yếu, bỏ lỡ ý nghĩa tổng thể của đoạn hội thoại hoặc bài nói.
Vì sao lỗi này xảy ra?
Hậu quả:
Bạn bị cuốn vào chi tiết nhỏ mà bỏ quên mục tiêu chính – đó là nắm bắt ý chính và chọn đáp án phù hợp với nội dung tổng thể.
Giải pháp:
Một trong những khó khăn lớn nhất của người học TOEIC là tốc độ nói nhanh, cách nuốt âm, nối âm, và cách nhấn trọng âm không giống với sách giáo khoa.
Ví dụ:
Câu “Did you want to go out?” có thể được nói thành “Didja wanna go out?” khiến người học không nhận ra nội dung dù biết từ vựng.
Vì sao lỗi này nguy hiểm?
Bạn có thể nghe rõ tiếng nhưng không hiểu nghĩa, hoặc không xác định được từ khóa để chọn đáp án đúng.
Giải pháp:
TOEIC Listening không cho phép bạn tua lại đoạn nghe, nên việc đọc trước câu hỏi và các phương án trả lời là yếu tố then chốt giúp bạn không bị bất ngờ khi nghe.
Lỗi thường gặp:
Giải pháp:
Một chiến thuật đánh lừa phổ biến trong TOEIC là đưa ra đáp án có chứa từ giống trong bài nghe, nhưng ý nghĩa hoàn toàn khác. Nếu bạn chỉ “bắt từ khóa” mà không hiểu nội dung, khả năng chọn sai rất cao.
Ví dụ:
Bạn nghe thấy từ “meeting” và chọn ngay đáp án có từ “meeting”, nhưng thực tế cuộc trò chuyện lại nói rằng “The meeting has been canceled”.
Giải pháp:
TOEIC không chỉ sử dụng giọng Anh-Mỹ mà còn có giọng Anh-Anh, Anh-Úc, Anh-Canada… Một số thí sinh bị mất điểm đơn giản vì không hiểu giọng nói.
Ví dụ:
Từ “schedule” trong giọng Mỹ đọc là /ˈskedʒ.uːl/ còn trong giọng Anh là /ˈʃed.juːl/.
Hậu quả:
Bạn có thể bỏ lỡ từ khóa chỉ vì phát âm khác với cách bạn đã quen.
Giải pháp: